Cảm nghĩ về ngày 20-11.
Tiết
trời trở lạnh sang đông. Ngày 20-11 lại đến. Những kỷ niệm về công ơn Thầy Cô
giáo bỗng trổi dậy
trong tiềm thức khiến mỗi chúng ta lại nao nao xúc động.
Nhanh
thật! Mới đó mà sáu năm đã trôi qua kể từ ngày đầu tiên em cắp sách đi học. Sáu
năm em đến trường được Thầy Cô giảng dạy, sáu năm mà tình nghĩa của Thầy Cô
ngọt ngào quyện theo mỗi bước tiến của em. Và bây giờ đây chúng em đang ở ngôi
trường Lý Tự Trọng thân yêu, học lớp 6/3 với thầy cô mới, nhưng gần 3 tháng qua
cũng đã là quá đủ để chúng em cảm nhận được tình yêu thương mà các thầy các cô
đã dành cho chúng em. Và chúng em cảm thấy chúng em đã lớp 6 rồi mà vẫn như là
học sinh lớp 1, mới bẽn lẽn bước vào lớp. Điều mà em đón nhận được ở tất cả các
vị Thầy Cô ấy là tình thương bao la vô bờ bến. Đã bao lần em bắt gặp ở Thầy Cô
nét phiền muộn ưu tư khi chúng em chưa ngoan. Và cũng bao lần em nhìn thấy
những nụ cười rạng rỡ làm Thầy Cô trẻ hẳn lại mỗi lúc chúng em cố gắng trong
học tập. Cao cả thay những kỹ sư tâm hồn!